- Rất nhiều chiêu thức hô biến đá thường thành đá đỏ được các tên lừa đảo chuyên nghiệp thời đó sử dụng. Nghề lừa, cũng lắm công phu. Có người, sau một đêm đã mất đi hàng tỉ đồng.

“Nghề lừa, cũng lắm công phu”

Đó là câu đúc kết của một người từng là đại gia một thời ở "tử huyệt" Châu Bình. Giờ thì Nam (vì lý do yêu cầu, chúng tôi không đưa tên thật của nhân vật) chỉ là lái xe chạy tuyến Nghĩa Đàn – Vinh. Nam bảo: có lẽ, chiếc xe 24 chỗ là số tiền duy nhất mà anh gom góp được sau bao nhiêu năm buôn bán đá đỏ.

Nam kể rằng, những năm 90, cả làng, cả xã  bỏ hết đi theo cơn sốt đá đỏ. May mắn được cứu sống sau một vụ sập hầm, Nam bỏ hẳn nghề, chạy theo buôn đá đỏ.

Lúc đầu, cũng chỉ là nhỏ lẻ, buôn bán theo kiểu chộp giật. Thấy viên nào rẻ, ưng ý thì mua rồi tìm cách bán lại. Ngày đó, người dân nơi đây chỉ biết nhận ra đá đỏ qua cảm giác, linh tính chứ không hề có máy móc để phân biệt thật giả.

Sau nhiều phi vụ buôn bán may mắn, thấy việc buôn bán đá đỏ lãi thật khủng khiếp, gấp hàng chục lần so với bỏ công sức đi đào đá đỏ, Nam huy động cả anh em hùn vốn, mở rộng thị trường ra tận Hà Nội.

Lần này, Nam cũng chỉ mua đá của người dân theo cảm tính. Những lần may mắn đó đã khiến anh gom góp ngót nghét được cỡ vài tỉ bạc. Số tiền này, vào thời kỳ đó, đối với một người như anh quả là khủng khiếp. Có tiền, anh xây thêm khách sạn và mở đại lý chuyên thu mua đá đỏ.

Một buổi tối tháng 8 năm 1992, có 3 người đàn ông đi trên chiếc xe hơi sang trọng ghé thăm khách sạn của Nam. 2 người là dân Hà Nội, còn một người nữa, là đại gia chuyên buôn bán đá đỏ người Thái Lan. 2 người đàn ông nói giọng Bắc nhờ Nam đổi một số ngoại tệ khá lớn.

Thời đó, việc mang một lượng tiền mặt cỡ chừng 1 tỷ đồng về thủ phủ Quỳ Châu không phải là dễ. Bởi, lực lượng công an đã lập các chốt chặn, kiểm tra rất gắt gao; những người lên Quỳ Châu không được phép mang theo nhiều tiền.

Sau nhiều đêm cắt rừng, men theo đường tiểu ngạch, mấy bao tải tiền đã được Nam mang về để đưa cho 3 vị khách lạ mặt trong nhà.

Tiền vừa mang về buổi tối thì đêm khuya đã có một người đàn bà cỡ ngoài 40 tuổi gõ cửa nhà Nam để tìm gặp 3 vị khách lạ mặt. Cuộc mua bán diễn ra rất chóng vánh. 4 viên đá màu đỏ ngay lập tức được người đàn bà bán cho vị khách người Thái Lan với giá hơn 1 tỷ đồng.

Những bì tải tiền mà Nam vừa đổi hộ lúc chiều được chuyển cho người đàn bà. Người phụ nữ vội sai người khuân những bì tiền, cho lên chiếc xe đang chờ sẵn ở cổng rồi phóng đi, mất hút trong đêm tối.

Ngày đó, gần như người dân Quỳ Châu chỉ có thể phân biệt đâu là đá thật, đâu là đá đỏ nhờ.. cảm tính. Chính vì thế, nhiều người đã phải ăn trái đắng từ những đại gia lừa đảo.

Phi vụ mua bán kết thúc, 3 người lạ mặt gọi Nam đến để trả công cho anh số tiền mà họ nhờ anh đi đổi ở Vinh. Gần 100 triệu được vị khách người Thái hào phóng chuyển cho Nam. Nam ướm thử muốn xem 4 viên đá mà họ vừa mua, vị khách Thái Lan cẩn thận mở ca táp, rón rén đưa ra 4 viên đá màu huyết bồ câu, to bằng cỡ hạt ngô, không một vết rạn nứt.

Nam ngạc nhiên vì sự hoàn mỹ của những viên đá này. Kinh nghiệm những năm buôn bán đá đỏ ở đất này cho thấy, đây là những viên Ru by hoàn hảo nhất, vừa đảm bảo về kích thước, màu sắc, vừa lại không bị rạn nứt. Và, quãng đời buôn bán đá đỏ, anh chưa từng gặp viên đá nào đẹp như thế này.

Thấy anh đang mải miết ngắm nghía những viên đá tuyệt bích, vị khách người Thái xì xồ: “Đây là những viên đá đẹp nhất mà hơn 20 năm từng buôn đá quý, tôi chưa bao giờ gặp. Mỗi viên như thế này, đem bán cỡ được 1 tỷ đồng”.

Nam nhẩm tính sơ sơ, phi vụ buôn bán đá đỏ này, 3 vị khách đã lãi ròng ngót nghét 3 tỷ. Số tiền này, gom cả thị trấn Châu Bình may ra mới có được. Thấy Nam đang ngẩn ngơ, vị khách người Thái lên tiếng: nếu anh tìm được viên đá như thế này, cứ giới thiệu cho tôi, tôi trả anh 700 triệu mỗi viên. Bao nhiêu tôi cũng mua hết.

Khó có thể phân biệt đâu là đá thật, đâu là đá giả. Những viên đá màu huyết bồ câu này ngày đó đã khiến không ít đại gia phải khuynh gia, bại sản.

Đêm hôm đó, Nam ngủ lại phòng với 3 người lạ mặt. Câu chuyện của 4 người trong căn phòng kín chỉ xoay quanh chuyện làm thế nào để phân biệt được những viên đá đắt tiền. Ông khách người Thái kết luận: Buôn đá cả đời, nếu gặp được những viên Ruby bằng hạt ngô, màu huyết bồ câu, không bị rạn nứt thì là trúng mánh to rồi.

Cả đêm hôm đó, anh không tài nào ngủ được. Hình ảnh những viên đá Ru bi màu huyết bồ câu và số tiền lãi gần 3 tỷ đồng cứ nhảy múa trong đầu anh. Nam quyết, sẽ làm giàu bằng cách này: đi săn những viên Ru bi hoàn hảo nhất.

Tinh mơ sáng, đã có 2 người lạ mặt gõ cửa phòng, một nam, một nữ, nói giọng lơ lớ miền Nam. Chiếc Toyota màu sữa mới khự đang nổ máy chờ trước sân nhà. Vị khách người Thái cẩn thận mở valy, lấy ra 4 viên đá vừa mua hôm qua đưa cho 2 người mới đến. Sau khi xem hàng, người phụ nữ liền sai tài xế mang đủ 4 tỷ đồng đưa cho vị khách Thái Lan.

Cất lưới

Sau khi mua xong 4 viên đá, đôi nam nữ nói giọng miền Nam ngỏ ý nhờ Nam lên xe để cùng hộ tống lô hàng này về đến thành phố Vinh.

Lý do mà họ đưa ra là: trên xe đang còn một khoản tiền mặt lớn, cộng mới lô đá đỏ có giá trị nên sợ giữa đường gặp bọn trấn lột. Nam nhận lời hộ tống cặp nam nữ này đi về Vinh.

Xe về đến thành phố Vinh, người phụ nữ rạch bao tải tiền, đưa cho Nam mấy chục triệu tiền công. Trước khi trở về Châu Bình, người đàn bà này ghé tai Nam nói nhỏ: Nếu tìm được những viên đá như thế này, gọi điện cho họ ngay, mỗi viên đá đẹp, đúng yêu cầu, họ sẽ trả đúng 1 tỷ đồng. Nếu mang về đến Vinh để bán, mỗi viên sẽ được trả thêm 100 triệu nữa.

Trở về Quỳ Châu, anh lao vào tìm mua đá đỏ. Nghe tin nơi nào người dân vừa đào được đá, anh lập tức phi đến để xem. Nhưng rốt cuộc, chẳng kiếm được viên nào như anh đã từng thấy.

Một  tuần sau, trong khi đang ngồi lai rai mấy chai bia Lyquan với lạc rang ở một quán ven đường thì nghe thông tin: phu đá vừa đào được một lô đá đẹp lắm. Hỏi bà béo bán quán, bà cũng bảo: Nghe đâu sáng nay nhóm người đào đá ở Hà Nam Ninh đào trúng vỉa lớn, được đâu gần chục viên, viên nào viên nấy đều nhau tăm tắp.

Vứt vội chai bia còn hơn nửa, anh phi xe, cố gắng len vào đồi Tỷ. Chẳng khó gì để anh hỏi được thông tin đám phu đào đá đỏ vừa trúng mánh lớn. Đến nơi, anh ngẩn người khi nghe tin: lô đá đỏ đã được bán cho một đám người Bắc với giá nghe đâu gần 100 triệu mỗi viên.

Lục tung cả thị trấn Quỳ Châu, cuối cùng, anh cũng tìm được đoàn người Bắc vừa trúng lô đá đỏ, mà theo anh, giá trị của nó phải đến cỡ chục tỷ đồng. Biết tiếng Nam ở đất Quỳ Châu này nên nhóm người miền Bắc đã cho anh xem lô hàng.

Đồi Tỷ, nơi ngày xưa mà phi đội cò đá đỏ trà trộn vào để vứt đá công nghiệp dưới hầm khai thác. Nhiều đại gia buôn đá đỏ  dù rất cẩn thận nhưng cũng dính vào bẫy lừa rất tinh vi của những người lạ mặt.

Nam
như không tin vào mắt mình nữa. 10 viên đá, viên nào viên nấy đều hoàn mỹ, đều cùng một màu huyết bồ câu, to bằng hạt ngô, và điều đặc biệt là không một vết nứt. Số đá này chẳng khác gì lô đá trị giá 4 tỉ đồng mà vị khách người Thái Lan vừa trúng trước đó.

Anh ướm hỏi mua. 300 triệu mỗi viên là giá chốt cuối cùng. Nhẩm tính, nếu mua hết lô này, Nam cũng lời ngót nghét 7 tỷ nên anh đồng ý với gía đó. Tuy nhiên, là người cẩn thận, nên Nam chỉ mua một viên với giá 300 triệu đồng. Trước khi về, anh không quên dặn mấy người này để lại hết lô đá cho mình.

Liên hệ ngay với cặp nam nữ nói giọng miền Nam, anh lập tức phi xuống Vinh. Cặp vợ chồng sau khi xem qua đã trả giá cho anh mỗi viên 1,1 tỉ, có bao nhiêu cũng mua hết. Bán vội viên đá mang theo, anh phi ngay về Quỳ Châu ngay trong đêm.

Về nhà gom hết toàn bộ tiền, anh chạy đến nơi ở của nhóm người đang giữ lô đá đỏ. Tới nơi, lại thấy 3 vị khách ở trong khách sạn của mình cũng có mặt để mua lô hàng này. Giá mỗi viên đá đỏ được nâng từ 300 triệu lên đến 500 triệu. Nam phải dùng hết lời lẽ, hết mật ngọt đến dọa dẫm mới ẵm được toàn bộ lô hàng này với giá gần 5 tỷ đồng.

Xuống Vinh khi trời đã nhá nhem tối, Nam cười đắc thắng: với lô hàng này, mình đã lãi tới 6 tỷ đồng. Cửa phòng cặp vợ chồng khóa, hỏi lễ tân thì họ bảo 2 người này đã trả phòng. Gọi điện thì không tài nào liên lạc được.

Linh tính chẳng lành, anh gọi điện về nhà, để mong bán lại lô hàng này cho 3 vị khách ở trọ nhưng chỉ nhận được thông báo: sau khi anh mua xong lô hàng này thì 3 vị khách cũng trả tiền phòng và lên xe mất hút. Nhờ người quen tìm nhóm người đã bán lô đá cho mình, Nam cũng chỉ nhận được thông tin: Sau khi bán xong hàng, có 3 người lạ mặt đi trên chiếc ô tô màu sữa đã chở họ đi đâu mất.

  • Hoàng Sang – Quốc Huy


Kỳ tới: Đế chế đá đỏ cuối cùng cũng kết thúc. Những tên tướng cướp từng gây bao nỗi kinh hoàng cho người dân nơi đây rốt cuộc cũng sa lưới pháp luật. Những cái tên Đồi Tỷ, Đồi Triệu rút cuộc chỉ mãi mãi là ký ức buồn cho những ai đã từng đến nơi đây...

Đại gia sụp đổ vì đá quý
Thời kỳ sụp đổ của đế chế đá đỏ là giai đoạn xuất hiện “phi đội” cò đá đỏ. Thời kỳ cuối này đã chứng kiến không biết bao nhiêu gia đình phải khuynh gia bại sản vì ruby.