{keywords}

Đêm về trăn trở chuyện lê thê
Ngậm ngùi tủi hổ những bộn bề
Như vầng trăng tỏ đương khuất lấp
Gió vờn mây nhẹ càng tái tê!

Đêm lặng thơ thẩn nhiều vu vơ
Trắng đen lật úp có ai ngờ?
Lương thiện mấy ai chẳng bức bối
Tâm lành vạn sự sẽ như mơ?

Đêm cạn trăng tàn, ánh dương loan
Chim muông ríu rít núi mơ màng
Sương buông lững lờ trong mây khói
Người người nao nức đón mùa sang.

Đêm qua ngày lại cùng sẻ chia
Nghĩa tình vun đắp mãi đâu lìa
Tiếng gà vang vọng nghiêng rừng núi
Sắc son vẹn trọn dẫu tàn khuya!

 

LẠC

Ta lạc vào hang sói
Hãy chễm trệ lưng voi?
Hay quay quắt ngựa roi
Đừng quỵ chân thân nát.

{keywords}

Dẫu số phận đốn mạt
Chớ đầu hàng thở than
Bụt kề cận người ngoan
Với ma thật chán ngấy!

Ác, thiện là thế đấy
Trời giải tỏa vòng vây
Thánh thần ngự hai vai
Không mắc chi khiếp sợ

Thiện lương trời nâng đỡ
Chẳng ngại phải chơ vơ
Tựa Lão Nguyệt se tơ
Dệt nên bao sức mạnh

Làm người phải kiêu hãnh
Chớ hòng cố đua tranh
Tuyết sương toàn màu trắng
Đâu vẩn đục nhuốm đen.

Tâm lành ai nhỏ nhen
Đâu lối sống ươn hèn
Đức hạnh là sức mạnh
Bão tố sẽ phong phanh!

Thi Ngọc Lan