Nhiếp ảnh gia người Đức đã tới và ghi lại nhiều khoảnh khắc chân thực về cuộc sống những cô gái bán hoa trong khu đèn đỏ chật chội và nhếch nhác ở Bangladesh. Đó là khu nhà chứa lớn thứ 2 ở quốc gia này, với lịch sử tồn tại hơn 200 năm.

Bangladesh là một trong số rất ít các quốc gia Hồi giáo chấp nhận mại dâm là hoạt động hợp pháp. Nhiếp ảnh gia người Đức Sandra Hoyn có dịp tới thăm Tangail, nơi có nhà chứa Kandapara với quy mô lớn thứ 2 ở quốc gia này, có lịch sử tồn tại hơn 200 năm, và ghi lại nhiều khoảnh khắc chân thực nhất về cuộc sống của những cô gái bán hoa.

{keywords}
Cảnh nhếch nhác ở nhà chứa Kandapara tồn tại hơn 200 năm qua.

"Nhà chứa này giống như một khu phố thu nhỏ với những con đường hẹp, quán ăn, người bán hàng rong. Tôi dành thời gian từ sáng tới tối, ngày qua ngày ở khu nhà chứa, đến mức quên đi bản thân mình đang ở đâu", nữ nhiếp ảnh gia chia sẻ.

Cũng theo lời của Hoyn, những cô gái bán hoa trong các khu nhà chứa không được đối xử như công dân bình thường. Họ không có tự do nhân quyền, thường tới từ những miền quê nghèo khó và là nạn nhân của nạn buôn người. Thậm chí, họ bị coi là "món hàng" của tú bà, phải làm việc chăm chỉ để trả nợ và không được quyền giữ tiền.

{keywords}
Rất nhiều người trong số họ hàng ngày đối diện với những lần mang thai không mong muốn, các bệnh lây theo đường tình dục, chịu sự bất lực và hiếm người có thể thoát khỏi cuộc sống này.

Các cô gái trẻ sống ở nhà chứa thường độ tuổi từ 12 đến 14, mất hoàn toàn sự tự do. Họ sẽ ở lại đây cho tới khi món nợ thanh toán hết với tú bà. "Luật quy định những người hành nghề mại dâm phải từ 18 tuổi trở lên, nhưng nhiều người trong số đó là trẻ vị thành niên", Hoyn nói.

{keywords}
Khách làng chơi ngã giá với một cô gái bán hoa

Thông thường, các cô gái sẽ mất khoảng 5 năm để trả hết nợ. Sau đó, họ được tự do rời khỏi nhà chứa. "Đáng tiếc là những phụ nữ này bị xã hội kỳ thị, không có công việc ổn định và cách giúp họ tiếp tục tồn tại là hành nghề mại dâm", nữ nhiếp ảnh gia người Đức nói thêm.

{keywords}
Khi bị tiếp cận, phần lớn các cô gái đều cởi mở và chia sẻ về cuộc sống của mình. Nhưng cũng có số ít những người muốn giấu mặt và từ chối kể câu chuyện của bản thân. Giá cho một lần "đi khách" phụ thuộc vào độ tuổi và sự trẻ đẹp của mỗi cô gái. Ở Kandapara, mỗi cô gái bán hoa kiếm được khoảng 1000-2000 Taka (tương đương 11 USD-22USD/ngày). Như vậy, trung bình với mỗi khách hàng, các cô có được khoảng 300 Taka (khoảng 3 USD).

"Mỗi cô gái ở đây đều có những câu chuyện buồn rất riêng. Nhưng họ thực sự mạnh mẽ, ít nhất ở vẻ bề ngoài. Họ không có ý định bỏ cuộc, dù là nạn nhân. Họ vẫn tiếp tục chiến đấu, tận hưởng cuộc sống theo cách riêng của mình. Lúc vắng khách, họ cùng nhau nhảy múa và cười đùa với nhau. Đó là cách để quên đi nỗi buồn. Và mỗi người vẫn giữ cho mình một giấc mơ riêng", Hoyn nói.

{keywords}
 

 

{keywords}
 

 

{keywords}
Dipa, 26 tuổi, đang mang thai ở tháng thứ 2 từ một người khách hàng. Cô khóc vì lo lắng cho tương lai của mình và đứa con sắp chào đời
'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm

'Lọ lem phố đèn đỏ' Nhật Bản: Có học thức, tuyệt đối không bán dâm

Dù được ăn học đầy đủ, nhiều cô gái Nhật vẫn chọn trở thành nữ tiếp viên tại các quán bar, làm công việc mua vui cho đàn ông.

Theo Dân trí/Culturacolectiva/Nextshark